Thứ Hai, 22 tháng 6, 2009

NGUYỄN HUY TỰ

Nguyễn Huy Tự (1743 - 1790) là một chính khách, nhà quân sự và thi sĩ nổi tiếng cuối thời Lê mạt (Trịnh-Nguyễn phân tranh) và đầu Tây Sơn.

Ông có tên tự là Hữu Chi, hiệu Ẩn Trai, quê ở làng Trường Lưu, huyện La Sơn (nay là Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh).

Năm 16 tuổi, ông đi thi và đỗ Hương cống. Năm 24 tuổi, ông đã nhận chức Tri phủ huyện Quốc Oai, Hà Tây cũ. Năm 1770, do có công phụ đạo Thế tử họ Trịnh, ông được trọng vọng theo hàng Tiến sĩ, thăng chức Hiến Sát sứ Sơn Nam, ít năm sau được phong tước Nhạc Đình Bá cải sang ngạch quan võ làm Đốc đồng Sơn Tây năm 1782. Sau, ông cáo quan về chịu tang mẹ và ẩn cư tại quê nhà. Nhà Lê Trung Hưng mất ngôi, ông lại được vua Quang Trung chỉ triệu vào Kinh đô Phú Xuân, bổ chức Hữu Thị lang.

Năm 1790 ông lâm bệnh nặng, qua đời ở tuổi 47, tên thụy là Thông Mẫn. Tác phẩm chính mà ông để lại có tập truyện thơ Hoa Tiên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét